Có
lẽ trước tiên chúng ta nên tự hỏi thế nào là một giáo dục thành công?
Mục đích nào khi chúng ta theo đuổi việc giáo dục con cái?
Vấn đề giáo dục quan trọng đến mức mà nhiều cha mẹ mơ mình tìm được một công thức nào để giáo dục con cái tốt nhất. Nhưng tìm ở đâu? Trong sách vở? Có hàng ngàn quyển sách nói về giáo dục, đa số do những người tài ba viết, nhưng nhiều khi họ lại nói ngược nhau. Vậy tin ai bây giờ?
Có
lẽ trước tiên chúng ta nên tự hỏi thế nào là một giáo dục thành công?
Mục đích nào khi chúng ta theo đuổi việc giáo dục con cái? Chúng ta chỉ
nhằm mục đích dạy các công cụ cần thiết cho cuộc sống trong xã hội hay
sao? Chúng ta có đặt ưu tiên cho con có nghề, để con kiếm nhiều tiền,
“thành công” trong cuộc sống hay ít nhất là khỏi thiếu thốn không? Là
cha mẹ kitô giáo, chúng ta có cảm thấy mình đã làm xong việc cần thiết,
kể từ khi chúng được rửa tội và cho chúng đi học giáo lý không? Chúng ta
coi trọng điều gì nhất, những điểm nào chúng ta đòi hỏi nhiều nhất?
Câu
trả lời sẽ không đơn giản. Chắc chắn cũng không vô ích khi chúng ta
dành thì giờ để đặt hai câu hỏi: theo chúng ta, thế nào là một giáo dục
thành công? Trên thực tế, chúng ta đã làm gì để được thành công? Hai câu
hỏi này bổ túc cho nhau. Thật ra nhiều khi chúng ta đã bỏ rất nhiều thì
giờ, rất nhiều thiện chí nhưng lại đi trật đường. Có khi chúng ta có
nhiều nguyên tắc rất hay… nhưng trên thực tế hàng ngày thì lại làm ngược
lại.
Vậy giáo dục là gì?
Thánh
Gioan-Phaolô II nói: “Để trả lời câu hỏi này, phải nhớ lại hai thực tế
cốt lõi: đầu tiên con người được gọi để sống trong sự thật và tình yêu;
thứ nhì mọi người được nhận ra bởi chính ơn ban không vụ lợi của chính
mình”. Các con cái chúng ta không phải là kết quả của tình cờ: chúng
được Chúa mong muốn và yêu thương đời đời. Và Chúa dựng nên chúng để cho
chúng tham dự vào Sự sống thiêng liêng của Ngài. Thánh Âugutinô đã nói:
“Chúa đã dựng nên con cho Chúa, Lạy Chúa, tâm hồn của chúng con sẽ
không nghỉ an nếu nó chưa được an nghỉ trong Chúa”. Một giáo dục thành
công sẽ không phải là giáo dục mang đến cho con cái các phương tiện để
đáp lại ơn gọi mình là con Thiên Chúa đó sao? Chỉ cần đặt câu hỏi này
chúng ta sẽ thấy không có “một” giáo dục nào thành công, với các tiêu
chuẩn được xác định rõ ràng, nhưng có nhiều giáo dục thành công cũng như
có nhiều con người, mỗi một giáo dục, mỗi một con người là một tuyệt
đối duy nhất.
Chúng
ta cũng hiểu chúng ta không thể nào đánh giá ở trần thế này một giáo
dục nào là thành công hay một giáo dục nào là thất bại, chúng ta lấy ví
dụ người kẻ trộm lành: chắc chắn cha mẹ người kẻ trộm này cũng rất buồn
về hạnh kiểm con mình, họ có thể đã nghĩ mình thất bại trong việc dạy
con. Nhưng người kẻ trộm này lại là người được chính Chúa Giêsu phong
thánh khi ông còn sống! Về giáo dục, không ai có thể tự cho mình là
thành công hay buồn bã vì thất bại và cũng không ai cho mình đã làm
xong. Nhiệm vụ của cha mẹ không chấm dứt khi con cái trưởng thành hay
thậm chí khi chúng rời khỏi nhà. Dù chúng ta không còn nói trực tiếp,
nhưng chúng ta có thể – và chúng ta phải – luôn cầu nguyện cho các con.
Công thức cho một giáo dục thành công là gì?
Đó
là biết chẳng có công thức nào. Dù cho đôi khi sách vở cũng cho chúng
ta các lời khuyên tốt, khuyến khích chúng ta hay giúp chúng ta suy nghĩ,
dù các cô thầy giáo bổ túc vai trò giáo dục của chúng ta, dù cũng là
quan trọng khi chúng ta khôn ngoan nghe nhận xét hay lời khuyên của
người chung quanh (những người có cái nhìn từ bên ngoài đôi khi sáng
suốt hơn chúng ta), thì cũng không có ai tốt hơn chúng ta để giáo dục
con cái mình.
Bí
mật của một giáo dục thành công không ở trong sách vở: bí mật này ở nơi
Chúa vì Chúa là nhà giáo đại tài, chính Ngài đã chọn chúng ta để hưởng
phần gia nghiệp của Ngài. Và Chúa sẽ không bao giờ cho chúng ta một công
thức có sẵn, một câu trả lời đã có trước: Ngài mời gọi chúng ta sống
cuộc phiêu lưu vĩ đại của tình yêu, nơi tất cả sẽ được sáng tạo không
ngừng trong tự do vui vẻ được là con Chúa.
Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch (phanxico.vn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét