Bài Tin mừng hôm nay kết thúc chương 6 Tin mừng
thánh Gioan về Bánh Hằng Sống là chính Chúa Giê-su. Trong bài Tin mừng Chúa
nhật tuần trước, Chúa Giê-su tuyên bố: “Ta là bánh hằng sống từ trời xuống; ai
ăn bánh này, thì sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho
thế gian được sống… Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta
thì có sự sống đời đời,
và TaAi ăn thịt Ta và uống máu Ta, Ta sẽ cho kẻ ấy sống lại ngày sau hết. Vì thịt Ta thật là của ăn, và máu
Ta thật là của uống.” Đám đông dân chúng nghe lời tuyên bố quả quyết
như thế, họ lẩm bẩm, phản đối, xô xát nhau. Họ không thể nào chấp nhận
được những lời tuyên bố rất quả quyết của Chúa: thịt máu Ngài là của ăn của uống
ban sự sống muôn đời. Còn thái độ của
các môn đệ như thế nào? Bài Tin mừng hôm nay cũng cho chúng ta biết
phản ứng của các môn đệ nói chung và của nhóm 12 nói riêng. Nhiều môn đệ đã phản ứng như đa số dân chúng.
Khó chịu, lẩm bẩm lời gì mà chướng tai
thế! Ông ta làm sao lấy thịt mình cho người ta ăn được? Như
vậy, không những dân chúng tỏ ra chán ngán vô lý mà cả các môn đệ của Chúa cũng
bị khủng hoảng, và từ lúc ấy một số môn đệ đã rút lui không đi theo Chúa nữa.
Những lời mặc khải của Chúa Giê-su là một thử
thách lớn lao cho lòng tin của các môn đệ ngày xưa, và cho nhiều người chúng ta
ngày nay đối với Bí tích Thánh Thể. Nhiều
người không tin hay không còn tin Chúa Giê-su thực sự hiện diện trong Bí tích
Thánh Thể nữa. Chúng ta thành tâm tự hỏi:
“Chúng ta có dễ dàng tin rằng trong Thánh lễ, Thiên Chúa yêu thương chúng ta đến
nỗi trở nên thức ăn thức uống cho chúng ta không?” Thật sự là thế! Đây là một điều kỳ diệu lạ lùng, chỉ có tình
yêu cao cả của Thiên Chúa mới làm nổi và có thể làm nổi. Thiên Chúa yêu thương chúng ta vô vàn, cho
nên Ngài đã biến bánh rượu nên thịt máu Ngài để nuôi sống linh hồn chúng
ta. Vì thế nếu chúng ta xác tín, thì mỗi lần rước lễ, chúng ta hãy để
cho tâm hồn của mình sững sờ thán phục, và cảm tạ tình thương vô biên của Chúa.
Những môn đệ bỏ Chúa ra đi vì họ không cảm nhận
ra được tình yêu thương đó. Sau khi họ bỏ đi, Chúa Giê-su hỏi nhóm 12: “Chúng con muốn bỏ đi không?” Si-mon
Phê-rô trả lời thay cho các bạn: “Không
đời nào chúng con bỏ Thầy.” Có nghĩa là
các ông quả quyết chọn Chúa và theo Chúa. Nghe được những lời này, chúng ta có thể đoán
được Chúa cảm thấy được an ủi và ấm lòng biết bao! Các Tông đồ thân tín
đã tuyên xưng lòng tin của họ vào Chúa: Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa, chỉ
có Thầy mới có lời ban sự sống đời đời.
Ngày nay, mỗi lần chúng ta đến nhà thờ để cùng
với mọi người trong cộng đồng giáo xứ dâng Thánh lễ, chúng ta cũng hãy đến với
một lòng tin như các tông đồ, nhất là khi rước lễ, chúng ta hãy xác tín rằng chúng
ta ăn thịt và uống máu Chúa Giê-su. Thánh Thể nối kết chúng ta mật thiết
với Chúa và với nhau. Đây là Bí tích tình yêu cao cả! Chúng ta đừng bao giờ quên Thiên Chúa đang
yêu thương chúng ta vô cùng và Chúa muốn chúng ta hãy yêu thương nhau.
Như
các Tông đồ ngày xưa, trong cuộc sống hôm nay, chúng ta có tự do để lựa chọn và
quyết định, và chúng ta biết có những quyết định
hay lựa chọn ảnh hưởng đến cuộc sống đức tin, ảnh hưởng đến hạnh phúc của vợ
chồng và đến đời sống của con cái trong gia đình. Trong bài đọc I, sau khi vào Đất hứa, ông Giô-suê đã trở thành người
lãnh đạo thay thế Môi-sen. Ông nhận thấy
cuộc sống của dân chúng dần dần xa lìa Thiên Chúa và đi thờ thần ngoại bang,
cho nên ông đã triệu tập dân chúng lại tại Si-kem để lập một giao ước. Ông tuyên bố cho mọi người biết phải quyết định
dứt khoát: một là kính thờ một Thiên Chúa, hai là thờ các thần ngoại bang. Và như chúng ta vừa nghe, họ đã đồng thanh hứa trung thành
và chỉ kính thờ một Thiên Chúa, Đấng đã giải thoát họ khỏi ách nô lệ Ai cập mà
thôi.
Trong bài đọc 2, Thánh Phaolô khuyên
các đôi vợ chồng một khi đã quyết định chọn nhau làm bạn đời, thì phải suốt đời
trung thành với nhau trong giao ước hôn nhân.
Thánh Phao-lô kêu gọi vợ chồng phải từ bỏ sự ích kỷ sống cho riêng mình,
biết hy sinh cho nhau để giao ước hôn nhân đem đến kết quả là yêu thương, hạnh
phúc và sự hòa thuận. Vợ chồng phải bảo
vệ giao ước hôn nhân bằng sự chung thủy, tôn trọng, chu toàn bổn phận làm vợ,
làm chồng, làm cha mẹ dạy dỗ đức tin cho con cái.
Hôm nay, chúng ta cũng quyết định đến đây để
dâng Thánh lễ cảm tạ đội ơn Chúa vì những ơn lành hồn xác, nhất là ban cho
chúng ta Lời Chúa và Thánh Thể. Thánh lễ
được cử hành trong một bữa tiệc và dưới hình thức một bữa ăn. Những người ngồi
cùng bàn phải là anh chị em và phải là những người thương mến nhau. Trước
khi lên rước lễ chúng ta chúc bình an cho nhau. Chúc bình an là tha thứ hòa giải với nhau để nối
kết lại tình đoàn kết và thương mến như anh chị em trong một nhà. Chúc bình an hòa giải để mọi người trong cộng
đồng giáo xứ dẹp bỏ mọi bất hòa, đồng tâm nhất chí trong tình yêu Thiên Chúa vì
được nối kết với nhau như những chi thể trong Thân Thể Chúa Ki-tô. Chúc
bình an trước khi rước Thánh Thể vì Thánh Thể là Bí tích tình yêu và hiệp nhất.
Mỗi khi dự Thánh lễ, chúng ta hãy chuẩn bị tâm
hồn sốt sắng và xứng đáng để được rước Mình Thánh Chúa, để Mình Thánh Chúa kết
hợp chúng ta với Chúa và với nhau, và nhắc nhở chúng ta phải sống hiệp nhất, sống
hy sinh, bác ái và quảng đại để xây dựng giáo xứ làm sáng danh Chúa. Xin Chúa ban cho chúng ta một niềm xác tín Chúa Giê-su là Bánh Hằng Sống từ trời xuống và
hiện diện trong Bí tích Thánh thể, là nguồn ơn sức mạnh giúp chúng ta vượt qua
mọi khó khăn, để luôn trung thành với Chúa trong mọi hoàn cảnh, và có những
chọn lựa khôn ngoan theo thánh ý và đẹp lòng Chúa, đưa đến bình an và hạnh phúc
đời này và đời sau.
Lm. Chánh xứ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét