Tin
mừng hôm nay thuật lại hai phép lạ của Chúa Giê-su. Phép lạ một em bé gái vừa mới chết được Chúa
cho sống lại, và phép lạ một người đàn bà bị bệnh lâu năm được Chúa chữa khỏi. Cả hai phép
lạ đều là kết quả của lòng tin, hay cả hai phép lạ đều được Chúa Giêsu thực
hiện do lòng tin của con người. Ông trưởng hội đường đã biểu lộ lòng tin bằng
cách lặn lội tìm đến Chúa, khiêm nhường xin Ngài cứu chữa con gái ông.
Còn người đàn bà bị bệnh lâu năm đã tin một
cách mãnh liệt vào sức mạnh xuất phát từ con người của Chúa. Lòng tin nơi ông trưởng hội đường được bày
tỏ, thể hiện một cách rỏ ràng, còn lòng tin của người đàn bà thì khiêm nhường
kín đáo. Nhưng dù rõ ràng hay kín đáo,
chính lòng tin của họ đã giúp cho phép lạ xảy ra. Đây là một điều hết sức quan trọng cũng là
một bằng chứng cho chúng ta thấy: lòng tin hay niềm tin hay đức tin là yếu tố
chủ yếu quyết định trong các phép lạ Chúa Giêsu làm, nghĩa là mỗi khi làm phép
lạ, Chúa luôn luôn đòi hỏi người ta phải có một lòng tin.
Niềm tin hay đức tin cũng là một yếu tố rất quan trọng trong đời sống
Kitô hữu của chúng ta. Niềm tin giúp chúng ta sống trong bình an, phấn khởi, vui
mừng và hy vọng. Ngược lại, không có niềm tin chúng ta dễ rơi vào thái độ sầu
buồn, chán nản và thất vọng. Kinh thánh luôn
nhắc nhở chúng ta, như trong bài đọc 1, chính con người chúng ta tự tạo cho
mình sự đau khổ và buồn sầu vì từ chối không tin và sống những lời Chúa phán
bảo chúng ta. Và chính Chúa Giê-su đã
dạy và cho chúng ta biết một cách rõ ràng, Ngài nói: “Ta là Đường, là Sự Thật
và là Sự Sống.”
Một câu nói của Chúa Giê-su trong bài Tin mừng mà chúng ta có thể cảm
thấy toát ra một sức mạnh mãnh liệt và hy vọng tràn đầy sau khi ông trưởng hội
trường báo cho Chúa biết là con ông đã chết: “Ông đừng sợ, hãy cứ tin.” Có nghĩa là thực tế bên ngoài con ông đã chết,
nhưng Chúa nói với ông hãy vững tin vào Ngài.
Ngài sẽ cứu giúp ông.
Cuộc sống Ki-tô hữu của chúng ta ở trần gian là cuộc hành trình bằng đức
tin. Chúng ta sống và phấn khởi tiến
bước vào ngày mai bằng đức tin chứ không phải bằng những dấu hiệu bên ngoài. Tiếng Mỹ có câu: “We walk by faith not by
sign.” Có nghĩa là chúng ta sống bằng đức tin.
Đức tin dẫn lối chỉ đường cho chúng ta đi. Chúng ta không sống hay bước đi bằng dấu hiệu
bên ngoài hay hoàn cảnh.
Như chúng ta đã biết cuộc sống có những lúc vui, có lúc buồn, khi sung
sướng, thoải mái và có lúc khổ đau. Nếu
chúng ta chỉ dựa vào hoàn cảnh của những lúc vui, lúc sướng mới tin vào Chúa,
vậy khi hết vui, hết sướng thì làm sao?
Đức tin của chúng ta với Chúa như thế nào? Lòng tin của chúng ta sẽ suy giảm không? Hay khi đau khổ, buồn sầu thì chúng ta không
tin Chúa hay sao? Nếu đức tin của chúng
ta mà tùy thuộc vào hoàn cảnh hay tình cảm, nhất là những tình cảm nhất thời,
thì đức tin của chúng ta không phải là đức tin chân chính. Hoàn cảnh và nhất là tình cảm của chúng ta
luôn thay đổi, chúng ta không thể để đức tin của chúng ta lên xuống theo tình
cảm. Chúng ta thấy có những người có
người khi buồn khổ, khó khăn thì tin Chúa, khi vui, sướng thì bỏ Chúa, bỏ đức
tin. Và cũng có những người khi vui, sướng thì tin Chúa, còn khi buồn khổ, khó
khăn thì bỏ đức tin, bỏ Chúa. Đức tin
của chúng ta thì không như vậy. Đức tin của chúng ta hôm qua, hôm nay cũng như
ngày mai, vững chắc, không thay đổi theo thời hay theo tình cảm. Chúng ta phải
xây dựng một đức tin vững chắc vào Chúa, không lệ thuộc vào người khác, không
tùy thuộc vào tình cảm, không tùy thuộc vào hoàn cảnh hay thời thế.
Vậy thì chúng ta phải xây đức tin chân chính và vững bền bằng cách nào? Thứ nhất, chúng ta phải hiểu rỏ cuộc sống đức
tin hiện tại của chúng ta như thế nào. Cuộc sống đang sống như thế nào? Bài đọc 2 trích sách Khôn ngoan cho chúng ta
biết Thiên Chúa dựng nên con người giống hình ảnh Chúa để được bình an và hạnh
phúc đời này và đời sau. Nhưng tội lỗi
và sự dữ đã làm cho con người phải đau khổ và chết. Cho nên chúng ta phải luôn
luôn tỉnh thức và chuẩn bị. Thứ hai, chúng ta phải sống lời Chúa dạy và can đảm
làm chứng cho Chúa. Nếu chúng ta chỉ nghe, suy niệm mà thôi thì chưa đủ. Chúng ta phải sống lời Chúa. Sống lời Chúa đem lại cho chúng ta ơn sủng,
bình an, vui mừng và hy vọng. Và thứ ba
là phải can đảm sống thánh ý Chúa, chịu thiệt thòi, chấp nhận khó khăn vì đức
tin, vì đạo, vì Chúa, và có tấm lòng hy sinh phục vụ, bác ái và quảng đại.
Đức
tin của ông trưởng hội trường và người đàn bà bị bệnh trong bài Tin mừng mời gọi
chúng ta kiểm điểm lại đức tin của chúng ta.
Chúng ta xác tín Chúa hiện diện giữa chúng ta nơi đây, trong lời cầu
nguyện, trong Lời Chúa và trong Thánh Thể.
Xin Chúa mở rộng tâm hồn mỗi người chúng ta để đón nhận những lời Chúa
nói với ông trưởng hội trường: “Đừng sợ, hãy cứ tin.” Hay với người đàn bà bị bệnh: “Hỡi con, đức
tin của con đã chữa con, hãy về bình an.”
Chúng ta cần nhớ: tình yêu chân thành và lòng xác tín vào
Chúa là những chiếc chìa khóa để mở cửa lòng nhân hậu và thương xót của Ngài.
Lm. Chánh xứ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét