Mẹ
lật đật suốt ngày ngoài nương rẫy, rẫy cỏ nhổ khoai. Đêm hôm khuya
khoắt lại vẫn còn lật đật, vừa khâu áo vừa vá chăn… vai mẹ đã gầy hao,
gầy hao vì lũ con đông đúc: đứa đòi gãi lưng, đứa đòi ru ngủ, đời mẹ gói
gọn lại trong 2 chữ: “Lật đật”
Giọt
mồ hôi, mồ hôi chảy dài xuống theo vầng trán. Vầng trán không còn phẳng
lặng, mồ hôi chia sẽ theo đường nằm nghiêng của thời gian.
Tóc bố giờ
cũng đã đổi màu, bàn tay chai sạn không còn rõ những nét mềm dọc ngang…
Suốt ngày bố cặm cụi ngoài đồng ruộng, cuốc đất đào mương. Đêm về bố
không sao chợp mắt được, vì những lo toan, những bận rộn và vì những
người con tha phương xa xứ.
Có
một tình thương như thế đó! Vậy mà, thỉnh thoảng chúng con vẫn cảm thấy
buồn vẫn cảm thấy chưa đủ, có khi còn rơi vào tình trạng tuyệt vọng,
tuyệt vọng vì hình như không có tương lai trong gia đình, tự ti mạc cảm
bởi cái nghèo… Và con tủi thân, muốn đi thật xa, thật xa khỏi căn nhà.
Bố
biết được ý đồ, bực bội la mắng, phết vào mông con vài cái roi. Mẹ thấy
vậy xót xa, dỗ dành cắt nghĩa. Thế đấy: tình yêu của bố mẹ, mỗi người
thương con theo một kiểu một cách – mỗi cách mỗi kiểu khác nhau mà thấm
thía đậm sâu! Thì ra chẳng nơi đâu bằng ở nhà, chẳng ai thương chúng con
bằng bố mẹ! Lúc nào và trong mọi trường hợp, bố mẹ đều ủng hộ chúng
con, nâng đỡ chúng con, bênh vực chúng con. Hóa ra, bố mẹ chỉ mong chúng
con lớn khôn… Rồi chúng con cũng lớn lên trưởng thành với người ta, bố
mẹ lại dò xem chúng con đứa nào muốn đi tu, đứa nào muốn sánh duyên lập
gia đình. Bố mẹ rất mong chúng con ổn định, thành đạt và hạnh phúc. Con
không có cơ hội và điều kiện để phụng dưỡng bố mẹ. Ừ nhỉ, chỉ một thời ở
với bố mẹ thôi, rồi phải rời xa. Lâu không về nhà đã trở thành quen,
quen cảnh sống một mình và, có khi quen quên bố mẹ!?
Mẹ
ơi! Con yêu mẹ lắm lắm! Bố ơi, con thương bố lắm lắm! – Một câu nói
thôi, bình thường, đơn giản, nhưng lắm khi thật khó nói ra! Vâng, thương
bố yêu mẹ mà chẳng biết bày tỏ làm sao? Lạy Chúa, mẫu gương làm con
thảo hiền, là Chúa: Xin soi dạy chúng con… Nhìn bố mẹ cần cù cực nhọc,
chúng con không khỏi thổn thức. Chiếc áo bà ba đốm màu mẹ ngắm nghía
những khi đi chợ vẫn nằm trong giấc mơ! Đôi giày đen nháy bố nhấp nhá
ước ao đã từ lâu đâu dám hỏi giá! Cả đời, bố mẹ chưa khoan khoái đặt
chân du ngoại chốn nào. Chúng con làm sao đây? Dưới mắt bố mẹ, luôn luôn
chúng con là những trẻ nhỏ, như những búp bê dại khờ non nớt; cho dẫu
chúng con có công thành danh toại trên đường đời, thì vẫn mãi chúng con
là thế; và mãi hoài chúng con không thể tả nỗi công ơn của bố mẹ. Ôi,
gia đình, xin cám ơn, một tổ ấm, một vườn ươm tuyệt vời!
Mẹ
điều chúng con đến nhà thờ Thánh Lễ những buổi sáng. Bố dạy chúng con
làm dấu Thánh Giá trước khi tối ngủ. Mẹ nắm tay chúng con âu yếm bảo
rằng lòng bàn tay phải trở thành Chén Thánh dâng lễ hiến thờ kính Đức
Chúa. Bố cầm tay chúng con cẩn thận dặn dò 10 ngón tay phải là Chuỗi
Tràng Hạt đọc kinh kính Nữ Vương Maria. Đấy, những lời nguyện đầu đời bố
mẹ mớm cho chúng con bập bẹ với Chúa, với Đức Mẹ và Các Thánh! Nay tuổi
đã tròn khôn, đôi khi bố mẹ không nhắc nhỡ nữa, chúng con vẫn tự giác
cầu nguyện… Lạy Chúa, Chúng con thành khẩn xin Chúa cho bố mẹ luôn khỏe
mạnh… với vai trò con cái, chúng con chỉ biết than vãn cầu chúa cho bố
mẹ chứ biết làm gì hơn: Xin Chúa thương luôn gìn giữ bố mẹ trong yên
lành thánh thiện, mông chi bố mẹ mãi mạnh khỏe bên chúng con hoài, vậy
là chúng con yên trí và bình an…
Đừng
để bố mẹ xa vắng! Nếu không, chúng con biết về đâu hớn hở những lúc hả
hê vui sướng, chúng con biết nơi nao gật gù những lúc nhọc nhằn tủi hộ.
Về bên bố mẹ, kể chuyện đời cho bố mẹ nghe, dù chỉ vài phút thôi, rồi
chúng con lại thêm nghị lực tiến vào cuộc sống. Xin Mẹ Maria, Thánh Cả
Giuse, và Các Thánh Quan Thầy bố mẹ, chuyển cầu cùng chúa cho bố mẹ luôn
được mọi điều tốt đẹp nhất. Ai cũng có một gia đình. Xin cho mọi người
trong gia đình đều là những ngọn nến, tỏa ánh sáng ấm áp cho nhau giữa
muôn trùng dương thế… Amen.
Đuốc Sáng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét