Cuộc sống sẽ trở nên
tươi đẹp hơn nếu chúng ta biết san sẻ những niềm vui và nỗi buồn cho
nhau. Tình người sẽ thắm thiết hơn khi chúng ta biết cùng nhau chung tay
xâp đắp cuộc sống thường ngày.
Là phận
người giữa muôn vàn gánh nặng của cuộc sống, chúng ta không thể tránh
khỏi những lúc mệt mỏi, chán chường. Tuy nhiên, cũng sẽ có những niềm
vui to nhỏ, cách này hay cách khác đến với ta. Điều giá trị hơn cả là
khi chúng ta biết chung hưởng niềm vui thì hạnh phúc sẽ được lớn lên, và
khi chúng ta biết chia sẽ nỗi buồn thì đau khổ sẽ được giảm bớt.
Trong đời
sống đức tin, chúng ta được chứng kiến cuộc gặp gỡ giữa Đức Maria và bà
chị họ Elizabeth. Đó là một cuộc gặp gỡ lịch sử. Sự gặp gỡ ấy được thúc
đẩy trong ân sủng của Thiên Chúa. Giây phút gặp gỡ đó là sự chia sẻ
niềm vui trọng đại mà lòng thương của Thiên Chúa tuôn đổ trên hai chị
em. Hơn thế nữa, đó còn là một sự giúp đỡ nhau trước những khó nhọc và
gánh nặng sẽ đến trong thời kỳ mang thai của hai người.
Họ đến
với nhau để san sẻ, họ đã đến với nhau bởi tình người, họ đến với nhau
để niềm vui được nhân lên và họ đến với nhau nhờ tình Chúa.
Đức Maria
lãnh nhận được một niềm vui cao trọng là cưu mang Con Một Thiên Chúa
trong cung lòng của mình. Niềm vui cao trọng ấy đã không đưa Mẹ đến với
thái độ tự cao, tự đại. Nó cũng không đưa Mẹ đến chỗ khép kín lòng mình
để hưởng riêng hạnh phúc ấy. Nhưng ngay lập tức, Mẹ đã lên đường để
chung chia niềm vui với người chị họ của mình là Elizabet. Niềm vui sâu
thẳm đó đã không ngăn nổi bước chân yếu mền của người phụ nữ, trước vạn
dặm xa xôi, đường xá cách trở để viếng thăm người chị họ của mình.
Mẹ đã lên
đường không chỉ để đem niềm vui đến với Elizabet. Mẹ còn lên đường để
đến giúp đỡ, san sẻ gánh nặng mà Elizabet sẽ đối diện khi đang mai thai
đứa con đầu lòng ở tuổi già. Mẹ đã hình dung được sự cần giúp đỡ nơi
người chị họ của mình. Mẹ thấu hiểu được sự quan trọng trong tương quan
tình người giữa những lúc khó khăn. Mẹ đã đến ở với Elizabet, phục vụ
chị trong lúc lòng mang dạ chửa. Mẹ đến để nơi đó, cả niềm vui lẫn khó
khăn sẽ trở nên cảm xúc chung của cả hai chị em.
Niềm vui
của hai người phụ nữ gặp nhau đã được nhân lên bội phần khi đứa con
trong lòng Elizabet nhảy vui hớn hở. Khi niềm vui được sẽ chia thì cũng
là lúc giá trị của nó được nâng lên. Niềm vui của họ đã lan tỏa cả đến
những người con của họ, dù đang ở trong bào thai. Niềm vui của mẹ cũng
sẽ là niềm vui của con. Niềm vui của em cũng sẽ là niềm vui của chị. Đó
là khung cảnh diệu kỳ trong giây phút gặp gỡ của hai chị em. Hơn thế
nữa, đó còn là giây phút tình Chúa hòa quyện với tình người trong sự sẽ
chia và tương trợ lẫn nhau.
Tình
người trong cuộc sống là sợi dây vô hình giúp chúng ta cảm thấy nhẹ gánh
và dễ dàng thăng tiến hơn. Khi mà thế giới này đang đưa con người đến
chỗ ích kỷ, hờ hững, thờ ơ với nhau thì mỗi chúng ta được mời gọi hãy
mạnh dạn lên đường trao ban và chia sẽ cả niềm vui lẫn nỗi buồn của cuộc
sống.
Hãy bước
ra khỏi những giam hãm của sự nhỏ nhen, vụ lợi để gặp gỡ và tận hưởng
cuộc sống. Dẫu là những cử chỉ nhỏ bé như những nụ cười, lời thăm hỏi,
hay những cái bắt tay nhưng nó sẽ có giá trị to lớn, bởi chính những
giây phút đó, ơn lành của Thiên Chúa đang được hiện diện giữa tình người
thân thương ấy.
Chính
chúng ta là tác nhân cho sự đau khổ lớn thêm hay nhẹ lại. Chính chúng ta
là chủ nhân cho niềm vui bị thu hẹp hay được nhân lên. Những điều đó
đôi khi không quá lớn như chúng ta nghĩ, nhưng chỉ đơn giản ngang qua
những cử chỉ gặp gỡ, giúp đỡ, sẻ chia hằng ngày nơi cuộc sống với cha
mẹ, vợ chồng, con cái, hay với tất cả mọi người. Đó là những điều thiết
yếu làm cho cuộc sống này bớt phần nào gánh nặng. Hơn thế nữa, đó cũng
là cách đem đến cho chúng ta một cuộc sống đậm đà hương vị giữa tình
Chúa và tình người.
J.B Lê Đình Nam
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét