Từ
những năm tháng qua chúng ta đã nghe nói cùng đọc những thông tin về
tình trạng nếp sống hôn nhân trong giai đoạn gặp nhiều thử thách khó
khăn khủng hoảng.
Gần
đây nhất đời sống hôn nhân truyền thống giữa một người nam và một người
nữ đang trong "cơn lốc như cây bị bật rễ tận gốc“. Vì nhiều quốc gia
trên thế giới đã và đang có chiều hướng thay đổi luật pháp công nhận hôn
nhân mở rộng cho mọi người, mọi giới tính.
Đây là một vấn đề tế nhị nhạy cảm trong đời sống xã hội ngày hôm nay.
1. Về mặt luật pháp xã hội,
đó là tôn trọng đời sống tự do, nhân quyền của con người theo mức đà
thay đổi tiến triển. Theo giai điệu âm thanh, có thể nói được đó là một
nếp sống "tân tiến, khai sáng mở rộng“ trong dòng thời gian.
Nhưng
về mặt luân lý đạo đức lại ngược lại với luật thiên nhiên của Thiên
Chúa đã khắc ghi nơi đời sống con người, cùng rất khác biệt ngược lại
với giáo lý truyền thống của Hội Thánh Công Giáo về hôn phối: một vợ một
chồng giữa một người đàn ông và một người phụ nữ.
Theo
luật thiên nhiên và luật Giáo Hội, khi hai người nam nữ yêu nhau cùng
đi đến sống chung thành lập một gia đình xã hội, đời sống chung này của
họ là đời sống hôn nhân, là Bí tích hôn nhân.
Nhưng đời sống chung hợp giữa hai người cùng giới tính: nam với nam, nữ với nữ, không được Giáo Hội công nhận là hôn nhân.
2. Tại sao giáo lý của Giáo Hội Chúa Giêsu lại như thế?
Giáo Hội Công Giáo của Chúa Giêsu được thành lập không do con người. Nhưng do chính Chúa thành lập nên cho con người.
Gíao
hội được Chúa trao cho nhiệm vụ loan truyền cùng gìn giữ bảo vệ những
gì Chúa truyền lại được viết khắc ghi trong thiên nhiên cùng trong Kinh
Thánh. Vì thế Giáo Hội không được, cùng không thể làm điều gì ngược với
Giáo lý của Chúa.
2.1. Trong sách Sáng Thế 1, 27- 28:
„Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh mình. Thiên Chúa sáng tạo
con người theo hình ảnh Thiên Chúa. Thiên Chúa sáng tạo con người có nam
có nữ. Thiên Chúa ban phúc lành cho họ, và Thiên Chúa phán với họ: "Hãy
sinh sôi nảy nở thật nhiều, cho đầy mặt đất, và thống trị mặt đất. Hãy
làm bá chủ cá biển, chim trời, và mọi giống vật bò trên mặt đất."
Thiên Chúa tạo dựng nên con người theo hai giới tính khác biệt: Nam và Nữ, đàn ông và đàn bà.
Nơi
người nam cũng như nơi người nữ, Thiên Chúa không chỉ tạo dựng nên họ
theo sinh vật học có thân xác cùng cảm giác tính tình khác biệt nhau.
Nhưng Ngài còn khắc ghi trong thân thể máu mủ họ mầm sự sống, khả năng
truyền sinh nữa.
Chỉ
duy yếu tố người nam không đủ để có khả năng truyền sinh. Cũng vậy, chỉ
duy yếu tố người nữ cũng không đủ để truyền sinh. Nhưng phải có cả hai
yếu tố mầm sự sống của người nam và nữ chung hợp lại mới có khả năng
truyền sinh ra sự sống mới.
Khi
hai người nam nữ yêu nhau qua đời sống tình dục, mầm sự sống nơi hai
người chung hợp lại và phát sinh ra sự sống mới. Đó là người con của họ.
2.2. Như thế thắc mắc đặt ra, phải chăng cha mẹ là người chế biến tạo ra người con của họ?
Theo
khía cạnh hóa học, sự chung hợp của hai hỗn hợp của hai chất liệu dung
dịch thì như thế. Nhưng sự sống, hình hài thân xác, tính tình, thần kinh
cảm giác của con người thì không đơn giản như thế. Vì nếu người con là
sản phẩm chế biến của cha mẹ, thì cha mẹ có thể nhào nặn con mình theo
như ý mình muốn làm ra. Nhưng xưa nay có cha mẹ nào đã nhào nặn chế biến
con mình theo như mình mong muốn, hay như nhà nghệ sỹ vẽ bức tranh, đục
hình khắc hài nên theo ý mình, từ hình thể thân xác, mầu da, mầu tóc
tới tính tình, con đường đời sống được đâu.
Và nào có cha mẹ nào vẽ hay ấn định con đường đời sống qúa khứ, hiện tại cũng như tương lai cho con mình được đâu.
Và trong dân gian cổ kim xưa nay, con người đều tin tưởng cùng có kinh nghiệm: cha mẹ sinh con, nhưng Trời sinh tính.
Cùng
xưa nay, con người hằng với lòng tin tưởng cầu xin khấn nguyện cho có
con, cho con đường đời sống người con của mình được bằng an thành công…
Tâm
tình tin tưởng cậy trông phó thác vào Trời cao, vào Thiên Chúa, vào
Thần Thánh đó nói lên sự bất lực, sự giới hạn, sự bó tay của con người
trước con đường sự sống con người.
Sự
sống, thân xác con người là qùa tặng Trời cao ban cho cha mẹ, ban cho
con người. Cha mẹ không là người chế biến, tạo dựng. Nhưng là người đón
nhận sự sống hình hài của con mình, như ân đức hoa qủa phúc lộc Trời
cao, Thiên Chúa ban tặng cho.
Đó là luật lệ trong thiên nhiên, mà Thiên Chúa đã khắc ghi từ khi tạo dựng vũ trụ, tạo dựng nên con người.
2.3. Cũng trong sách Sáng Thế 2,18 viết: ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa phán: "Con người ở một mình thì không tốt. Ta sẽ làm cho nó một trợ tá tương xứng với nó.“
Thiên
Chúa không muốn người đàn ông sống lẻ loi một mình. Thiên Chúa không
muốn hai người đàn ông sống chung với nhau. Nhưng người đàn ông cần có
một người trợ giúp nữ sống chung bên cạnh.
Và
Thiên Chúa cũng không muốn hai người phụ nữ sống chung với nhau. Nhưng
cần có người đàn ông như người bạn đường trợ tá sống bên cạnh.
Người trợ giúp nữ là chiều đối cực, âm tính, với người đàn ông, dương tính, và ngược lại.
Người
trợ giúp nữ bổ túc, bù đắp làm cho hoàn hảo những gì còn thiếu sót yếu
kém nơi người đàn ông, và ngược lại: "Ta sẽ làm cho nó một trợ tá xứng
hợp.“
Chính
vì thế, Thiên Chúa tạo dựng nên người nam và nữ khác biệt nhau về hình
hài thân thể, chức năng cơ thể cùng tính tình, để hai người bổ túc, bù
đắp giới hạn, sự thiếu sót của nhau.
Một
trong sự giới hạn, sự thiếu sót là sự truyền sinh sự sống. Vì chỉ có
hai mầm sự sống nơi người đàn ông, dương, và nơi người nữ, âm, chung hợp
lại mới truyền sinh nảy ra sự sống mới là người con.
Đó là luật lệ trong thiên nhiên, mà Thiên Chúa đã khắc ghi từ khi Ngài tạo dựng vũ trụ, tạo dựng nên con người.
3. Nếp sống và cả hình thể địa lý trái đất trong dòng thời gian, thời đại có nhiều biến chuyển thay đổi.
Suy
nghĩ tư tưởng con người trong dòng thời gian cũng có biến chuyển thay
đổi về văn hóa, về phong tục, về nghệ thuật, về chính trị…
Nhưng Thiên Chúa thì không thay đổi.
Thiên Chúa đã tạo dựng con người có hai giới tính khác nhau về cấu trúc thân thể cùng chức năng của hai người nam nữ.
Ngài
ký thác nơi con người hai phái tính có tình yêu với nhau qua nếp sống
tình dục nam nữ. Đời sống tình yêu, tình dục chung hợp đó giữa người đàn
ông và người phụ nữ là hôn nhân.
Qua
đó họ có cùng mang niềm vui hạnh phúc lại cho nhau. Và từ đó mầm sự
sống đã được khắc ghi trong thân thể dòng máu thần kinh của hai người
nam nữ nảy sinh ra sự sống mới là những người con.
Đó là chức năng, khả năng truyền sinh sự sống.
*******************************
Thiên
Chúa tạo dựng nên con người không là tảng đá khúc gỗ. Nhưng ban cho con
người thần kinh, cảm giác, đời sống tình dục. Như thế tình dục là điều
tốt đẹp, là điều cao qúy.
Thiên
Chúa muốn con người có đời sống tình dục. Nhưng chỉ với người phối ngẫu
bạn đường đời giữa người nam và người nữ với nhau thôi trong khung cảnh
đời sống hôn nhân.
Đời sống tình dục đi sai, đi ra ngoài khuôn khổ Thiên Chúa tạo dựng truyền sinh phú bẩm ban cho là điều Thiên Chúa không muốn.
Thiên Chúa chỉ bằng lòng okay khi đời sống xứng hợp với thiên nhiên, như Ngài đã tạo dựng ấn định cho.
Sau
khi tạo dựng vũ trụ cùng con người như Ngài mong muốn: „Thiên Chúa thấy
mọi sự Người đã làm ra quả là rất tốt đẹp!“ (Sáng Thế 1, 31)
Lm. Daminh Nguyễn ngọc Long
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét