
Ông bà anh chị em thân mến. Tôi xin được chia sẻ với ông
bà anh chị em về một số linh mục cùng lớp của tôi trong đại chủng viện thánh
Meinrad. Trước hết là anh Vince 33 tuổi. Trước khi vào đại chủng viện, anh đã theo học
và ra trường đại học Pittsburgh, sau đó anh là giáo viên dạy học và tình nguyện
giúp hội thể thao trung học và đại học.
Đến anh Mike 32 tuổi. Anh ra
trường
đại học Hardvard, sau đó trở thành một luật sư và tình nguyện làm việc cho một trung tâm người vô gia cư tại Baltimore. Tiếp đến là anh George 28 tuổi theo học đại học Syracure, và đã đi làm 5 năm là một người điều khiển hàng không, và tình nguyện giúp nhóm tình nguyện dòng Tên. Sau đó là anh John ra trường đại học California và làm việc cho hãng Texas Instruments trong công việc của một kỹ sư, và tình nguyện giúp các nhóm trẻ trong vùng. Sau cùng là anh David 30 tuổi trở lại đạo Công giáo từ giáo phái Tin lành Baptist. Cha của anh là một mục sư. Anh ra trường đại học Alabama và đã phục vụ trong ngành Hải quân 5 năm, và sau đó trở thành một physical therapist, người tập cử động thân thể và tình nguyện giúp những người già trong các nhà dưỡng lão.
đại học Hardvard, sau đó trở thành một luật sư và tình nguyện làm việc cho một trung tâm người vô gia cư tại Baltimore. Tiếp đến là anh George 28 tuổi theo học đại học Syracure, và đã đi làm 5 năm là một người điều khiển hàng không, và tình nguyện giúp nhóm tình nguyện dòng Tên. Sau đó là anh John ra trường đại học California và làm việc cho hãng Texas Instruments trong công việc của một kỹ sư, và tình nguyện giúp các nhóm trẻ trong vùng. Sau cùng là anh David 30 tuổi trở lại đạo Công giáo từ giáo phái Tin lành Baptist. Cha của anh là một mục sư. Anh ra trường đại học Alabama và đã phục vụ trong ngành Hải quân 5 năm, và sau đó trở thành một physical therapist, người tập cử động thân thể và tình nguyện giúp những người già trong các nhà dưỡng lão.
Ông bà anh chị em thân mến. Đây chỉ là 5 người trong số trăm ngàn người nam
nữ bình thường trên thế giới mà Thiên Chúa kêu gọi phục vụ trong đời sống linh
mục và tu sĩ ngày nay như Ngài đã kêu gọi Giôna trong thời Cựu ước, và An-rê,
Phê-rô, Gioan và Gia-cô-bê trong thời Tân ước.
Chúng ta nghe câu chuyện
Chúa gọi ngôn sứ Giôna đi rao giảng lời Chúa cho dân thành Ni-ni-vê nhiều lần. Thiên Chúa sai ông Giôna đi kêu gọi mọi người
trong thành phố Ni-ni-vê ăn năn thống hối tội lỗi của họ. Thành phố Ni-ni-vê là thủ đô của dân ngoại
đạo As-si-ri-a, kẻ thù của dân Do thái. Khi
được Chúa kêu mời, Giôna đã thành thật thưa với Chúa “Lạy Chúa, con à, sao Chúa
lại kêu con.” Giôna biết mình không có khả
năng học hành, không có tài hùng biện, thuyết phục hay giảng dạy. Ông sợ sẽ bị cười chê, nhạo báng, và hơn hết,
ông sợ cho tính mạng của mình trong tay quân thù. Vì vậy, Giôna đã
xuống thuyền trốn đi, nhưng Thiên Chúa đã cho bão tố nổi lên, những người trên
thuyền biết ông chạy trốn Thiên Chúa, sợ bị vạ lây, nên họ đã quăng ông xuống
biển và bị cá ông nuốt vào bụng 3 ngày, sau đó, đã nhả ông vào một hoang
địa. Bài đọc một hôm nay tiếp tục câu
chuyện trên. Giôna biết không thể nào từ khước, trốn chạy trước lời Chúa kêu
gọi, nhận biết mình yếu kém, nên đã khiêm nhường vâng lời. Thật là một điều kinh ngạc, lạ lùng và khó
tưởng tượng trước thái độ tin nhận, và hành động ăn năn, thống hối của dân
chúng khi nghe lời giảng dạy của ông.
Trong bài Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu kêu
gọi những người yếu kém khác cộng tác với Ngài trong sứ mệnh rao giảng ơn cứu độ
của Thiên Chúa Cha, và xây dựng Nước Chúa trần gian. Nếu Chúa Giêsu muốn thực hiện những công việc
to lớn và quan trọng này trong vòng 36 tháng hay 3 năm, thì chúng ta nghĩ Chúa
Giêsu phải chọn những người có danh vọng, tài giỏi, học thức và có uy tín, hay
tìm những người có tài hùng biện, hoặc một người có khả năng lãnh đạo giỏi. Nhưng Chúa không làm như vậy. Chúa bắt đầu bằng 4 người đánh cá không có,
hoặc chỉ có một chút học thức giới hạn.
Sau đó, Chúa càng làm cho chúng ta sững sờ, chọn thêm 8 người khác, nếu
theo cái nhìn, theo tiêu chuẩn của chúng ta, thì họ chẳng giống ai, có nghĩa
là, họ không có tài năng gì xuất sắc về lãnh đạo hay không có danh vọng gì để
lôi cuốn, thuyết phục người khác.
Thật vậy, chúng ta không xa lạ gì với xuất
xứ và nguồn gốc của các tông đồ. Phần
đông họ là nông dân và ngư dân, làm nghề đánh cá. Của cải tiền bạc không có nhiều, vốn liếng
học vấn chẳng bao nhiêu, địa vị và danh vọng trong xã hội thì cũng không có. Họ được chọn từ đám đông quần chúng, giai cấp
của những người lao động chân tay, không được mấy ai kính nể, coi trọng. Nếu
nhìn kỹ vào từng con người của các tông đồ, chúng ta thấy họ cũng không thiếu
gì các đam mê, tật xấu, nóng nẩy, ích kỷ, tham lam, ghen ghét. Có thể nói đây là nhóm tiêu biểu cho những
người thấp kém trong xã hội. Nhiều khi chúng
ta thắc mắc tại sao Chúa lại mời gọi những người này? Không biết Chúa có biết, có hiểu và thấy rõ con
người của họ không? Chúa thấy và thấy rất rõ, nhưng Người vẫn chọn họ, vì sao? Vì tiêu chuẩn, đường lối của Thiên Chúa thì
khác với đường lối và tiêu chuẩn của con người chúng ta. Chúng ta phải lưu ý điểm tối quan trọng này
là: điều Thiên Chúa cần ở họ, không phải là quá khứ hay những gì họ đang có,
nhưng là những người họ sẽ trở thành và những gì họ sẽ có. Họ kém cỏi và nhiều khuyết điểm thật, nhưng
với ơn sủng và sự giáo huấn của Chúa, họ sẽ biến đổi và có khả năng thực hiện
và chu toàn được sứ mệnh, công việc của Chúa trao phó.
Ông bà anh chị em thân mến. Câu chuyện ông
Giôna và các tông đồ là một sự kích lệ cho chúng ta, những người bình thường
trong xã hội, yếu kém và đầy khuyết điểm.
Ngày nay Thiên Chúa tiếp tục kêu gọi tất cả mọi người, không phân biệt
nam nữ, già trẻ, và trao ban cho chúng ta sứ mệnh rao giảng Tin mừng và xây
dựng Nước Chúa. Tuy nhiên, chúng ta thi hành và chu toàn sứ mệnh này theo đời
sống của mỗi người khác nhau. Nếu là bậc
cha mẹ có bao giờ quí vị chia sẻ hay dạy bảo con cái cầu nguyện để được hướng
dẫn khi chọn nghề nghiệp, công việc tương lai không? Có bao giờ quí vị cầu nguyện với Chúa và cố
gắng hết sức tạo điều kiện, hay làm một việc gì cụ thể, hay làm gương sáng và
giúp cho một đứa cháu, đưa con được Chúa gọi phục vụ Chúa trong đời sống linh
mục hay tu sĩ không? Nếu các bạn là
thanh thiên nam nữ độc thân, quí bạn có bao giờ cầu nguyện xin Chúa hướng dẫn
để chọn đúng nghề nghiệp, công việc và hướng đi cho tương lai của mình
không? Hay có bao giờ chúng ta cầu
nguyện với Chúa, xin Chúa chỉ bảo chúng ta phải làm gì để cộng tác với Chúa
trong sứ mệnh rao giảng Tin mừng không?
Chúng ta có cầu nguyện xin Chúa chỉ bảo để biết hy sinh phục vụ Chúa
trong những công việc mục vụ trong giáo xứ hay trong giáo hội không? Có bao giờ chúng ta cầu nguyện xin Chúa giúp
chúng ta tình nguyện làm một công việc gì hữu ích cho tha nhân không? Hay chúng
ta chỉ ích kỷ xin Chúa ban cho chúng ta ơn nọ ơn kia. Hy sinh tình nguyện phục vụ, chúng ta sẽ nhận
ra lời kêu gọi, nhận ra ân sủng của Chúa, để cảm tạ Chúa đã ban cho chúng ta
khả năng, và cảm nhận được ý nghĩa, giá trị cuộc sống của mình.
Thiên Chúa tiếp tục kêu gọi mọi người
không phân biệt nam nữ, già trẻ ngày nay như Ngài đã kêu gọi những môn đệ ngày
xưa. Xin Chúa ban cho chúng ta một tâm
hồn rộng mở để lắng nghe lời kêu gọi của Chúa, và có tấm lòng hy sinh, nhiệt
thành, vui mừng và can đảm trở thành những cánh tay nối dài của Chúa trong công
cuộc loan báo Tin mừng và xây dựng Nước Chúa. Thiên Chúa không chú ý đến quá
khứ và không cần những gì chúng ta đang có.
Chúa cần tấm long chân thành của chúng ta, và Chúa sẽ dùng ân sủng của
Chúa biến đổi những gì chúng ta đang có, để chúng ta thực hiện thánh ý của Chúa
và chu toàn sứ mệnh của Ngài.
Lm. Chánh xứ

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét