Khi nói về tình mẹ, ông Joseph Rosumbol đã tâm sự như sau:
"Mẹ luôn có mặt mỗi khi bạn cần đến. Mẹ luôn giúp đỡ, bảo vệ, lắng nghe, khuyên bảo, động viên, khích lệ và nuôi dưỡng cả tinh thần lẫn thể xác bạn. Mẹ luôn cố gắng làm cho gia đình luôn đầy ắp tình thương yêu. Ðó là những gì tôi có thể tóm tắt về hình ảnh hay đúng hơn là kỷ niệm của tôi về mẹ. Bởi trong những năm tháng ngắn ngủi mà tôi có mẹ ở bên cạnh, tôi luôn cảm thấy may mắn là mình có mẹ, nhưng tôi biết rằng chẳng có lời nào có thể diễn tả hết tình thương của mẹ với những hy sinh mà mẹ dành cho tôi. Tất cả những hy sinh đó chẳng có hy sinh nào là nhỏ cả. Tất cả đều vĩ đại.
Bởi nó diễn tả tình thương trọn đầy của mẹ đối với tôi, một đứa con trai bé bỏng của mẹ. Khi ấy, tôi vừa tròn mười chín tuổi và đang trên đường dẫn tới cái chết. Thình lình, mẹ tôi chen vào và đổi chỗ cho tôi đi ra. Mặc dầu đã năm mươi năm trôi qua nhưng tôi không bao giờ có thể quên nổi những lời cuối cùng trước khi mẹ giả từ tôi để tiếp tục bước đường dẫn tới cái chết. Tôi cũng không bao giờ quên được ánh mắt tràn ngập yêu thương và hy vọng quyện lẫn những nỗi xót xa phải chia tay. Lúc đó, mẹ tôi đã nói: "Mẹ đã sống đủ rồi, con còn trẻ nên con cần phải sống". Tôi nghĩ, phần lớn các đứa trẻ được sinh ra có một lần, nhưng tôi, tôi đã được sinh ra đến hai lần với cùng một người mẹ".
* * *
Mỗi tín hữu kitô chúng ta cũng có thể nói được rằng chúng ta cũng đã được sinh ra hai lần nhưng với hai người mẹ: người mẹ thứ nhất là người đã sinh ra chúng ta để chúng được hiện diện trên cõi đời; và chúng ta cũng được sinh ra trong đức tin với người mẹ thứ hai là Giáo Hội.
Thật thú vị khi dùng hình ảnh người mẹ để chỉ về Giáo Hội. Với những bản tính của một người mẹ, Giáo Hội như muốn ôm trọn lấy mọi người, chăm sóc và lo lắng cho từng người bằng Lời Chúa và qua các bí tích. Và khi chúng ta nhận biết những cố gắng của người mẹ, đồng thời chúng ta phải có bổn phận để tiếp nối vai trò của người mẹ cũng như đón nhận những khác biệt của người mẹ trong tình thương mến.
Ðứng trước những thử thách mà Giáo Hội đang gặp phải hiện nay, mỗi chúng ta có cảm thấy được thúc đẩy phải đưa vai để gánh đỡ Giáo Hội không hay chúng ta cũng lại hùa theo những trào lưu chống đối Giáo Hội, và nhẹ nhàng hơn là chúng ta dửng dưng với những băn khoăn thao thức và những thách đố mà Giáo Hội đang gặp phải? Cả hai thái độ đó đều không phải là thái độ của người sống tâm tình của những người con đối với Giáo Hội.
Nhìn lại vai trò của mỗi tín hữu kitô chúng ta trong cương vị là những người con của Giáo Hội, khởi đi từ tâm tình của một người con như đã được nhắc lại trên đây. Mỗi người con nhận được sự sống từ mẹ, sẵn sàng hy sinh cho mình, chúng ta trước hết thấy hãnh diện vì có được một Giáo Hội mẹ như vậy. Và từ đó mà yêu mến Mẹ Giáo Hội của mình nhiều hơn nữa.
Song song với những gì là cao đẹp, có thể chúng ta cũng khám phá ra những vết nhăn, những vẻ xấu xí in hằn trên gương mặt đó, nhưng không vì thế mà chúng ta giảm bớt tình thương. Trái lại, càng phải biết thương nhiều hơn. Hơn nữa, chúng ta cũng phải biết nhớ đến những người đã đổ máu đào hy sinh mạng sống để bảo vệ cho người mẹ đó, để lúc nào chúng ta cũng được sống trong sự ấp ủ của người mẹ nhờ những dòng sữa ân sủng của Chúa được ban cho chúng ta qua người mẹ Giáo Hội; chúng ta cũng có bổn phận để tiếp nối cuộc sống của những người đã hy sinh nằm xuống cho chúng ta, để hạt giống đức tin được triển nở và sinh hoa kết trái trong đại gia đình của Thiên Chúa; đồng thời chúng ta cũng cần làm sao để có thêm những người con mới trong đại gia đình Giáo Hội, Mẹ chúng ta, nhờ qua dấn thân thực hành những việc làm tốt, thu hút anh chị em đến với Chúa.
Lạy Mẹ Maria,
Xin dạy chúng con biết yêu mến Giáo Hội là nhiệm thể của Chúa Giêsu, Con Mẹ.
Chân Lý Á Châu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét